Pep Guardiola đã sai rồi, xin lỗi CĐV đi!
Khi nhìn thấy các mảng trống xanh da trời trên khán đài, Pep Guardiola đã buông lời trách móc các CĐV nhà rằng không ủng hộ đội nhà. Nhưng thật ra, ông sai rồi và cần xin lỗi CĐV.
Cách đây chưa lâu, mới chỉ tuần trước, HLV Pep Guardiola đã kích hoạt một cuộc tranh cãi về việc các CĐV của Man City lười đến sân để cổ vũ cho đội bóng. Ông không thích chuyện sân Etihad với 55.000 chỗ ngồi mà vẫn không thể được phủ kín. Đó là khi Man City tiếp Fulham ở FA Cup.
Trong khi đó, những đối thủ, những CĐV của các đội bóng khác, đặc biệt là Man United - thường sử dụng sự tham dự của Man City như một cây gậy để đánh bại họ. Rõ ràng nếu Man City không phải là đối tượng luôn bị bị mong đánh bại thì họ đã chẳng phải là một CLB lớn.
Lịch sử của Man City có câu chuyện của riêng mình. Mùa giải 1992/93 là lần đầu tiên Premier League được trình làng. Sân vận động Maine Road của Man City có sức chứa 35.000 và họ đã xếp thứ chín chung cuộc, đứng trên cả Chelsea và Arsenal. Nhưng số khán giả đến sân trung bình mùa đó chỉ là 24.698, đôi khi còn xuống dưới mốc 2 vạn.
Bây giờ, Man City là một đội bóng hấp dẫn, hoàn hảo hơn nhiều. Họ thu hút được số lượng khán giả nhiều hơn một cách tự nhiên. Nhưng việc khiến số lượng khan giả không thể phủ kín sân lại liên quan đến vấn đề khác: giá vé cắt cổ và hầu hết những trận của Man City đều được truyền trực tiếp trên T.V.
Tháng Giêng luôn là một tháng đầy thách thức cho khách hàng xem bóng đá trả tiền. Có rất nhiều trận đấu, thậm chí là nhiều trận cầu đỉnh cao dồn vào trong một thời điểm. Và không phải ai cũng có đủ tiền để góp mặt vào mọi trận đấu đó, chí ít để HLV không phàn nàn.
Việc Guardiola không thấy điều này không đáng ngạc nhiên. Hai CLB trước đó của ông là Bayern Munich và Barcelona, hai đội bóng siêu hạng có các trận đấu luôn được phủ kín hàng tuần bởi hàng trăm nghìn CĐV trung thành tại chỗ và hàng chục nghìn fan cuồng đến sân bằng cách du lịch.
Đấy cũng là những gì mà Man United và Liverpool có, chứ không phải Man City. Hãy đến những CLB có sức hút lớn như thế vào ngày họ thi đấu. Ngoài các CĐV bản địa, chúng ta sẽ thấy hàng nhóm CĐV đến từ châu Á, châu Mỹ, hay Scandinavia.
Vé bóng đá được bán trong gói du lịch thăm quan SVĐ, hoặc kèm theo những kỳ nghỉ dài ngày. Một cách bán vé bóng đá cực kỳ thời thượng. Điều này hoàn toàn khó có thể xảy ra với Man City, nhất là vào thời điểm này.
Hầu hết những CĐV có mặt tại Etihad nếu không phải là CĐV của đội khách thì là những người ủng hộ câu lạc bộ theo nghĩa truyền thống. Và với những CĐV này, khi CLB của họ càng thành công, thì ngưỡng kỳ vọng để chứng kiến của họ còn cao hơn.
Ai bây giờ còn háo hức đến sân để xem Man City đánh bại Fulham tại FA Cup cơ chứ. Cứ phải là gặp Liverpool, đá bán kết Champions League hay là derby Manchester.
Bóng đá ngày xưa tốt hơn ở vài đặc điểm. Khi đó, bóng đá là một ngày hội và ai cũng hăm hở đến sân xem dù là đội nhà đá ở đấu trường nào, với đối thủ nào. Cũng bởi chi phí để xem bóng đá không đến nỗi cắt cổ như hiện nay.
Những khoảng trống trên sân Etihad không làm ảnh hưởng đến phong độ của Man City. CĐV vẫn theo dõi đội bóng của thày trò HLV Pep Guardiola, thậm chí, số lượng fan đã tăng gấp đôi kể từ năm 2010.
Nhưng họ, hoặc vì tiếc tiền, hoặc vì đã no nê những bữa ăn xoàng, nên họ từ chối đến xem một trận đấu với Fulham tại FA Cup mà thôi.
Nhận xét
Đăng nhận xét